Khi bạn nghi ngờ bản thân – Hãy dấn thân
Ai cũng vậy, dù cho họ là người đang thành công hay thất bại, sẽ không ít lần họ tự hoài nghi về chính bản thân họ và rồi điều gì đã xảy ra?
Ai cũng có lúc nghi ngờ bản thân mình. Khó vậy sao làm được? Chuyện đó mình làm gì có cửa? Chuyện này mình làm thì fail chắc, v.v.
Đừng sợ hãi! Ai trong đời cũng có nhiều lúc nghi ngờ khả năng của bản thân mình, kể cả người thành công nhất. Nghi ngờ bản thân là trạng thái tự nhiên khi ta đứng trước một sự việc, công việc, nhiệm vụ gì đó tưởng chừng như quá sức.
Nhưng sự khác nhau cơ bản giữa người thành công và kẻ không thành công khi cả hai cùng nghi ngờ bản thân, chính là sự dấn thân.
Có người nghi ngờ, và sợ hãi bỏ cuộc. Có người nghi ngờ và tự bảo mình. Let’s try. Why not? Cứ thử thôi. Tại sao không? Thử, chưa biết thành công thất bại ra sao, nhưng ít ra là đã thành công khi vượt qua nỗi sợ hãi của chính bản thân mình.
Còn bỏ cuộc, thì coi như là thua từ đầu, thua toàn diện, và hại nhất là cả đời cứ ngồi tiếc vẩn vơ, trời ơi sao hồi đó mình không thử. Cho nên, nếu bạn đang nghi ngờ bản thân, thì cứ nhắm mắt dấn thân một lần đi.
Try it. Why not? Còn nếu bạn cần thêm lý do, thì đây là 3 lý do vì sao bạn cứ thử dấn thân thôi, vì cuối cùng có chết đứa nào đâu, thậm chí còn có lợi nữa là đằng khác.
What’s the worst that could happen?
Hỏi mình, chuyện xấu nhất có thể xảy ra khi bạn gật đầu dấn thân là gì? Có thể fail – thất bại có phải không? Ủa mà thời này người ta đề cao chuyện fail lắm đó nha. Người ta nói gì? Không phải là thất bại mà là tìm ra 1001 cách khác để thành công.
Thất bại càng nhanh thì càng đến gần với thành công. Không phải là thất bại mà là được đời dạy cho một bài học MBA miễn phí. Design thinking – Tư duy thiết kế là công cụ cả thế giới xài, và nó vận hành thế nào?
Cứ ra nhiều ý tưởng, rồi thử nghiệm, rồi fail thì quay lại coi tại sao, có cần thay đổi tưởng hay không, hay cần hiệu chỉnh cách làm, rồi thử tiếp. Cứ như vậy như một cái vòng lặp không bao giờ chấm dứt. Ý là, fail là chuyện bình thường mà.
Từ lý thuyết đến thực hành đương nhiên đường vẫn rất xa. Cho nên, chuyện tồi tệ nhất có thể xảy ra là gì? Là được học miễn phí một bài học vô giá và thực tế.
Vậy thôi. Có gì đâu mà sợ. Thời này, ai có phẩm chất perseverence – kiên trì, resilience – bền bỉ, vượt qua mọi sự khó khăn, bất định, thất bại để tiếp tục đứng lên thì người đó trở thành nhân tài. Tổ chức nào cũng mong đợi. Vậy đó! Rồi còn sợ gì?
Dấn thân, là 50% thành công.
Chưa làm gì hết. Chưa nhúng tay đụng chân gì hết. Chỉ cần gật đầu say yes là bạn đã vượt ải thành công và có 50% cơ hội để hoàn thành. Thường thì, con người sợ đủ thứ khi đứng trước cửa ải này, và thường thì bỏ chạy cho nó dễ.
Nếu bạn chọn bỏ chạy, bạn sẽ bỏ chạy cả đời. Cái gì dễ, não nó sẽ ghi nhớ và auto đẩy bạn về phía hành vi đó. Bạn dự định bỏ chạy cả đời?
Vậy thì mọi thứ mình khép lại ở đây. Bạn không cần học, không cần làm, không cần cố gắng, không cần hỏi xin lời khuyên gì của ai. Người bỏ chạy là người thất bại.
Hết! Không có thuốc thang gì ở đây hết. Cũng không ai rảnh đi giúp người bỏ chạy.
Người ta chỉ chìa bàn tay với những ai đang mím môi, gồng mình, đẩy bản thân qua những giới hạn tưởng chừng quá sức mà thôi. Giờ bạn quyết định đi, một lần trong đời đưa ra quyết định cứu lấy bản thân đi, bỏ chạy hay là ở lại?
Regret is the worst thing you could do to yourself – Nuối tiếc là cảm giác tội lỗi nhất mà bạn có thể gây ra cho chính bản thân mình
Lúc có cơ hội thì không dám, sợ hãi, bỏ chạy. Mất cơ hội rồi thì ngồi đó tiếc lên tiếc xuống. Hay cái là, tiếc nuối nó như là phim bộ. Nó chiếu đi chiếu lại cả đời khi bạn chạm vào bất cứ điều gì nhắc nhớ cái event bỏ chạy của bản thân.
Chiếu riết, nó thành nỗi ám ảnh bám theo bạn cả đời, khiến bạn trở nên tự ti, nhút nhát, sợ hãi, sống trong cảm giác tội lỗi, bất lực.
Đó có phải là cuộc đời bạn muốn? Nếu không, thì nó chỉ cách cuộc đời ngược lại có 1 chữ thôi, là chữ “yes”, là nhắm mắt thử một lần. Được thì ăn mừng. Thua thì thôi, làm dữ vậy? Thua, ta lại thử vài lần tiếp nữa. Có sao đâu.
Nói chung là, cứ thử, cứ dấn thân, toàn được chớ chẳng mất gì. Chuyện này là không cần nghĩ luôn mọi người. Nó cực kỳ obvious – rõ như ban ngày. Nghi ngờ bản thân ai chẳng có lúc nghi ngờ. Khác nhau, chỉ ở một bước lùi hay một bước tiến mà thôi.
Tham gia Cộng đồng We’re Marketer để thảo luận các chủ đề về Marketing và Business tại: Link
Hà Anh | MarketingTrips
Theo Blog Nguyễn Phi Vân